Không thể không nói, Lâm Bắc Phàm đúng là cái móc treo đồ trời sinh. Sau khi mặc hôn phục, trông hắn anh tuấn vô cùng, đứng bên cạnh nữ đế trông xứng đôi cực kì.
Lâm Bắc Phàm bỗng nhiên giơ tay nhéo gương mặt mềm mềm của tiểu quận chúa: “Đừng nhìn nữa, chảy cả nước miếng rồi kìa!”
Tiểu quận chúa lau miệng, nàng nhận ra làm gì chảy nước miếng.
Lúc này nàng mới biết Lâm Bắc Phàm đang trêu mình, bèn quát hắn: “Chảy nước miếng thì chảy nước miếng, ta thèm nam nhân của mình đấy thì làm sao?”